Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2019

Ngàn Kiếp Phôi Pha


Rích Nan là một cô gái người Thái Lan. Còn tôi là người Việt Nam. Thấy cô mà trí tưởng tôi tâm hồn tôi như mộng mơ cô là người con gái của ngàn kiếp phôi pha. Có thể cách đây mấy ngàn năm chúng tôi là vợ chồng? Nên trong tiềm thức tôi mơ màng về cô. Tôi làm thơ, nhưng là những bài thơ bằng tiếng Việt, đuợc viết theo một nguyên tắc gieo vần chặt chẽ. Nay tôi nhờ máy tính dịch ra tiếng Thái Lan.

Chuyện Văn Chương Bắt Đầu Từ Một Bài Thơ Đường


Một Thuở Thăng Trầm…
Nũng nịu đôi lần thỏa gió trăng
Thờ ơ nửa kiếp cợt mây hằng
Trăm đường bướm lượn mơ màng trải
Triệu ngả ong vờn lả lướt băng
Lộng lẫy ngàn hoa bừng sáng tỏa
Yêu kiều vạn sắc thoảng màu giăng
Muôn đời hụt hẫng nào hay biết
Một thuở âu sầu ngẫm thấu chăng ...

Mai Hoài Thu Thương Mến Của Huynh Ơi!


Ngần Ngừ Hoa Trôi
tặng Mai Hoài Thu sau khi nghe hát bài: Lạc Loài Một Kiếp Du Hoang

Buồn sao một kiếp du hoang
Niềm đau cố quốc bàng hoàng nhớ thương
Bơ vơ cát bụi tha phương
Ngẩn ngơ đâu đó trăng vương bến đò…

Luận Bàn Về Sáng Tạo Của Thơ Trần Hiền Châu


Lời Chào

Chia sẻ cùng các bạn Thi S ĩ Lu Hà

Chào cả nhà ca vang nhộn nhịp
Nhịp thời gian nối tiếp tháng ngày
Ngày vui mơ ước nồng say
Say sưa em gửi tình thay lời chào

Lỗi Nhịp Cung Đàn Và Cung Tình Sử Thi


Bình thơ Lu Hà và Giang Hoa


Lỗi Nhịp Cung Đàn
hoạ thơ Giang Hoa: Lỡ Cung Tình

Cung oán Văn Quân đọng sử thi
Trường Khanh giọt lệ suối tương vì
Não nề gió thổi câu trăng gió
Thổn thức mây bay khúc tráng bi
Mưa nhỏ chân cầu cây phượng vĩ
Sương rơi phiến đá đóa xuân thì
Liễu hờn tơ rối đêm giông bão
Mai giận trời xanh mộng khắc ghi…!

Thơ Tình Chùm Số 1.199


Phen Này
Thơ ngẫu hứng từ tấm ảnh của Đoàn Thị Thùy Dương

Phen này sẽ tới Na Uy
Khép vành dân chủ cũng tùy nghiệp duyên
Xông pha tranh đấu nhân quyền
Khen thay thục nữ thuyền quyên yếm đào

Thơ Tình Chùm Số 1.198


Bấy Lâu
cảm xúc tấm hình của Đoàn Thị Thùy Dương

Bấy lâu lòng vẫn vấn vương
Chập chờn sóng biển thùy dương bến tình
Bâng khuâng thầm gọi cô mình
Trái tim nóng bỏng sân đình làng ta

Thực Tế Trước Mắt (4)


Truyện kể của Lu Hà phần 4

Qua vụ ẩu đả đó, tôi thấy N nhìn tôi với ánh mắt thiết tha trìu mến, ngưỡng mộ cảm phục, tôi đã cảm nhận được. Nhưng bỗng thằng Nguyên lớp mới về đội thích chụp ảnh bảo với mấy người trong phòng: Muốn chụp ảnh truyền thần cho N, thì anh Liêm già từng là y tá trong quân đội nhận xét: Con N này có khuân mặt đẹp, nhưng người có nước da chì như vậy chắc hẳn trong người tiềm ẩn một thứ bệnh. Tôi nghe như vậy thấy rùng mình sởn cả da gà. Thôi đúng rồi dạo này thấy cô ấy hay đi khám bệnh, nghỉ ở nhà luôn, bỗng nhiên da chì, da vàng có thể bị bệnh gan hay suy thận. Căn bệnh này từ đâu? Có thể bị nhiễm chất độc hóa học trong nhà máy, có thể bị lây nhiễm bởi chính anh chàng còm làm nghề lột da, chọc tiết thú vật của cô ta. Trong khi hành nghề ba toa đồ tể do sơ ý bị vi trùng từ máu bò dê cừu lợn nhiễm vào một vết xây sát nào đó trên da, nên anh ta bị bệnh gan?

Thư Gửi Bác Sĩ B.K


Kính thưa bác sĩ, tôi rất vui khi được bác sĩ gia đình của chúng tôi đã gửi con gái tôi tới ông, để ông tiếp tục điều trị. Vì phòng mạch của ông ở ngay thị trấn, có thể đi bộ từ nhà đến chỗ ông thật là tuyệt vời, tiết kiệm thời gian và xăng nhớt nếu phải dùng ô tô.

Thưa ông bệnh của con gái tôi mà người Việt Nam chúng tôi gọi là bệnh trầm cảm, một dạng tâm bệnh, bệnh về tâm hồn và trí não thì người bác sĩ ngoài việc đo mạch, thử máu ra còn phải hiểu bệnh nhân nghĩ gì lo gì buồn gì khổ gì? Những cái này không phải dễ dàng mà biết được, nếu hỏi chuyện trực tiếp bệnh nhân, thì chỉ toàn nghe những lời dối trá bịa đặt theo trí tưởng tượng hoang đường. Bác sĩ phải làm việc với thân nhân của gia đình. Tôi rất hiểu con gái tôi, tôi nuôi nấng cưng chiều nó từ bé, tôi chạy đôn chạy tháo đưa nó đi bệnh viện mắt, để chữa bệnh lác cho nó. Tôi biết nó bị di truyền căn bệnh hen xuyễn của tôi, cả cuộc đời nó phải chiến đấu với căn bệnh khó thở này, tôi cho nó đi học nhạc, học đàn ghi ta. Nó mang một nửa trí thông minh của tôi và một nửa những cảm xúc yếu đuối của mẹ nó.

Thực Tế Trước Mắt (3)


Truyện kể của Lu Hà phần 3

Quả thật 3 ngã Đức, Quế, Phong này chỉ là loại ma xó dờ dẫn đi ăn xôi oản các chùa mà thôi, như quạ ăn sương vậy. Cậy thế là cán bộ quản lý sinh viên học sinh, tùy viên quân sự gì đó để xăm xoi các đội xem chúng nó nam nữ có ngủ với nhau không? Về các đội được bọn ma cô đội trưởng cung phụng rượu thịt, lại  chễm trệ ngồi trên ghế chánh án thẩm phán lưu động. Nghe các đội chúng nó kháo nhau tên Phong trong một cuộc hỏi cung một đứa con gái. Hắn khóa trái cửa lại, vặn vẹo con bé thế này thế nọ, phải cởi áo ra chỉ mặc một cái nịt vú, cởi cả quần dài ra  cho thoáng mát, khai báo thật chi tiết để chú ghi biên bản, tùy theo mức độ thành khẩn sẽ được giảm án. Không ngờ cơn động đực, động cái nổi lên chú Phong nứng quá không chỊu nổi, chú sờ soạng chú nài nỉ cháu cho chú được bú tí ti, cho chú được bôi trơn nòng đại bác dầu mỡ của cháu nước táo của cháu đang rỉ ra dàn dụa đầy bàn tay chú đây này. Con bé không chịu được sau này bị người yêu nó mắng mới viết đơn tố cáo lão Phong lên đại sứ quán và Phong bị đuổi về nước. Hình như ông Wagner cũng biết sơ qua chuyện này, ông ấy cứ cười hềnh hệch và gọi Đức Đức Đức… lơ lớ trọ trẹ của một ông tây gọi tên người Việt, mà về phòng tôi phải ôm bụng cười phòi cả cơm rau ra.