Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2020

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 115


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 68“

Kiều chỉ giỏi thơ ca đàn hạc, nhưng việc đời còn rất ngây thơ. Kiều chưa hiểu hết ý tốt của Hoạn Thư muốn giải thoát cho nàng. Hoạn Thư tạo cơ hội cho Kiều bỏ trốn, dù Kiều có mang tất cả chuông vàng khánh bạc trong chùa nhà đi, thì Hoạn Thư cũng không tiếc và ngầm tặng cho nàng tất. Nếu Hoạn Thư căm ghét Kiều thật sự nàng sẽ dùng quyền lực cho quân vây bắt lùng sục, có công văn gửi các phủ huyện các tỉnh thành tầm nã cho tới tận hang cùng ngõ hẻm. Nhưng mọi sự vẫn êm ru chả có động tĩnh gì.
Trời ơi! Kiều ơi là Kiều sao nàng ngây thơ vậy? Nàng lại nghe lời Hoạn bà đến trú ngụ nhà mụ. Còn sư Giác Duyên là một vị chân tu, đã xa lánh những thớ lợ mánh lới trong cõi hồng trần từ lâu, sư nào màng đến những chuyện tham sân si ở đời.Nên sư đã ngộ nhận Bạc bà là một thí chủ tốt.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 114


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 66“

Thúc Sinh là kẻ đáng trách, một loại đàn ông trình độ văn chương học thức không phải là xoàng xĩnh. Nhưng tiếc thay bản tính chàng ươn hèn trí trá theo kiểu con buôn. Một người đàn ông không có khả năng làm người đàn ông đúng nghĩa, cái chuyện sinh con đẻ cái anh ta cũng không làm được để cho người vợ cả còm cõi mong đợi, thắp hương niệm Phật, thậm chí còn cho xây cả một ngôi chùa nhỏ trong khuân trang vườn tược rộng lớn nhà mình.Một người đàn ông không dám đứng ra nhận lấy trách nhiệm không hề mở miệng cầu xin Hoạn Thư một lời để bênh vực Kiều. Không phải vô cớ Hoạn Thư và Hoạn bà đã bắt cóc Vương Thúy Kiều từ Lâm Truy về Phủ quan thượng thư ở Tích Giang rồi lại giao cho Hoạn Thư ở Vô Tích. Mọi sự đã sáng tỏ rõ như ban ngày mà Thúc Sinh vẫn giả câm giả điếc. Hoạn Thư cũng có thể nghĩ rằng Thúc Sinh không chỉ bạc tình với mình mà còn bạc tình cả với Kiều. Người phụ nữ cái danh dự phẩm giá là cao. Không lẽ Hoạn Thư lại hạ mình xuống bảo thẳng với Thúc Sinh:
-“Thôi sự đã đến nước này thì chàng cứ thu nạp Hoa nô làm thiếp đi”

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 113


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 65“

“Thế mới biết thê lương tam giáo
Đạo tòng phu gượng gạo chớ trêu
Bạo quyền nén bạc đầu têu
Thân tàn ma dại tiêu điều kỷ cương

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 112


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 63“

Hoạn Thư và Thúc Sinh lấy nhau đã lâu, nhưng không hề có con. Mẹ con nhà Hoạn Thư chăm chỉ đi lễ chùa cầu xin Đức Quán Thế Âm Bồ Tát độ trì cho nhà họ Thúc một đứa con nối giõi. Thúc Sinh mồ côi mẹ từ nhỏ được cha nuôi dạy truyền nghề thương gia cho chàng. Quán Thế Âm nghĩa là Đấng quán chiếu âm thanh của thế gian là một vị Bồ-tát hiện thân cho lòng từ bi của tất cả chư Phật. Được miêu tả cả thân nam lẫn thân nữ. Quán Thế Âm là một trong những vị Bồ-tát được tôn kính thờ phụng rộng rãi nhất trong Phật giáo Đại thừa, cũng như không chính thức trong Phật giáo Nguyên thủy. Hoạn bà và Hoạn Thư rất mộ đạo Phật, trong vườn nhà Hoạn Thư cho xây cất một cái am khá lớn tương đương với một ngôi chùa nhỏ nhưng thiếu người trụ trì nên nàng cho Thúy Kiều ra đó ở và có hai tiện nữ phục dịch giúp đỡ Kiều trong việc thắp hương. Công việc chính của Kiều là tụng kinh gõ mõ và chép kinh. Nhưng thực ra Kiều đâu có tập trung, miệng thì ê a đọc nhưng tâm thì để đâu đâu. Đêm nằm thì ôm mặt khóc hu hu, vẫn còn nuối tiếc cảnh trần ai yêu thương ái dục đầy đau khổ nhưng lại rất quyến rũ nàng.

Thơ Tình Chùm Số 1.237


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 75

Ngư tiều thấy lính lôi lão sãi
Nghề thày chùa ngang trái nhiễu nhương
Oản xôi tham của cúng rường
Mắm tôm thịt chó hại người hiền lương

Thơ Tình Chùm Số 1.236


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 70

Thật khéo thay cũng vừa đủ chỗ
Hai chàng bèn lọ mọ chui vào
Giở ngay cơm nắm khi nào
Nhập Môn gói sẵn nghẹn ngào sư huynh

Thơ Tình Chùm Số 1.235

Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 65

Dân bị ép tận cùng dầu mỡ
Khô xác ve nức nở đọa đày
Mưa dầm nắng dãi lắt lay
Tan đàn sẻ nghé đắng cay nỗi niềm

Thơ Tình Chùm Số 1.234


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 60

Ngư suy ngẫm âm tinh thấu đặng
Chữ âm này để tặng tiểu nhi
Chờ ngày thiên quý tới kỳ
Tinh thông sáng tỏ đền nghì âm dương

Thơ Tình Chùm Số 1.233


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 55

Gốc tạng phủ thần linh soi sáng
Thuận ngũ hành năm tháng tạo ra
Vần xoay trong cõi người ta
Vợ chồng con cái mẹ cha an lành

Thơ Tình Chùm Số 1.232


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 50

Dễ lẫn lộn vẩn vơ thời bệnh
Trị đúng căn chớ chểnh mảng chơi
Ngư rằng nhờ cậy đất trời
Thảo trùng dược phẩm cứu đời độ sinh

Thơ Tình Chùm Số 1.231


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 45

Ngoài giả lạnh tứ chi khô họng
Nước đái vàng nhiệt nóng ngoài da
Trùm không khát nước đái ra
Nước trong hàn giả rõ là ấm chân

Thơ Tình Chùm Số 1.230



Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 40

Có bốn mùa ngày qua tháng lại
Trong một năm quan tái giang san
Tránh sao cảm lạnh thương hàn
Hoành hành dịch cúm lan tràn đó đây

Thơ Tình Chùm Số 1.229


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 35

Giặc nội xâm mưu thâm kế hiểm
Bầy hắc nô đàng điếm ăn chơi
Gian thần ác bá khắp nơi
Liên minh ma quỷ giống nòi kể chi

Thơ Tình Chùm Số 1.228


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 30

Kê đơn thuốc lắm tiền đủ vị
Khinh kẻ nghèo thần trí vật vờ
Coi qua con bệnh xác xơ
Thiếu tiền bỏ mặc bơ vơ linh hồn

Thơ Tình Chùm Số 1.227


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 25

Phải nhẫn nại ươm tằm gieo hạt
Đừng chủ quan con hát mẹ khen
Hạ công chăm chỉ luyện rèn
Mưa lâu thấm đất đua chen vội gì

Thơ Tình Chùm Số 1.226


Thế Kỷ Tang Thương

Than ôi! Thế kỷ tang thương
Bao lần đại dịch thê lương thế này?
Ngây thơ dân tộc đắng cay
Cờ đen nấm mộ chuỗi ngày khổ đau

Thơ Tình Chùm Số 1.225


Y Đức Hai Họ Mộng Bào
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 16

Phải thấu hiểu tận tường gốc rễ
Các mẫu hình vị tễ từ đâu
Cân đo bào chế sắc mầu
Chớ nên nhầm lẫn dao cầu khéo tay

Thơ Tình Chùm Số 1.224



Buồn Thay

Buồn thay đại dịch toàn cầu
Mùa đông heo hút bạc màu khói sương
Bởi ai gieo rắc tang thương
Bắc Kinh Vũ Hán thê lương thế này